Mỗi lần có ai đó rủ đi Trekking, mình lại bảo: “Vớ vẩn! Tự dưng bỏ tiền ra để hành xác”. Ấy vậy mà một ngày đẹp trời ở tuổi 27, mình thử một lần đi hành xác. Không tập luyện, không có sức khỏe, kèm thêm combo đau lưng mỏi gối tê tay, mình cứ thế xách ba lô lên đường. Dưới đây là thông tin cung đường để bạn biết cần phải chuẩn bị những gì.
Chặng 1: Hiking nhẹ nhàng - Trạm Tôn (1.900m) đến lán nghỉ trưa ở độ cao 2200m
8h sáng đoàn bắt đầu leo từ Trạm Tôn, đoạn này đường đẹp, dễ đi, có thảo nguyên, có rừng, có suối cạn, Porter bảo đoạn này hiking nhẹ nhàng thôi. Thế là mình cứ thong long ngắm trời, ngắm đất. Lên đến lán nghỉ trưa (độ cao 2200m) là 12h, đoàn ăn uống nghỉ ngơi.
Chặng 2: Thử thách - độ cao 2200m - 2900m
Đoạn này bắt đầu tăng độ khó, lúc này mình cảm nhận rõ sự khắc nghiệt vì phải băng qua hết ngọn đồi này đến ngọn đồi khác, gió to, không khí loãng dần, đường dốc và có đoạn phải leo vách đá thẳng đứng, nhưng bù lại ở độ cao này có rất nhiều hoa Đỗ Quyên tuổi đời lên đến 400 tuổi, rồi lại có những cây Sơn Tra hoa trắng cả trời. Mấy anh Porter của tour này đáng yêu lắm, cứ động viên đoàn cố lên, 2 chân cũng bắt đầu mỏi rã rời. Đến lán nghỉ ở độ cao 2900m thì cũng tầm 5h chiều, cả đoàn sẽ nghỉ đêm ở đây.
Ở đây mới thật sự là ác mộng khi không điện, không nước sạch, không sóng wifi (trước khi đi thì HDV có nhắc mọi người mang theo sạc dự phòng rồi). Nhưng bù lại đoàn mình có 1 đêm gắn kết rất vui. Lán nghỉ nằm giữa thung lũng trơ trọi nên gió rất to, nhiệt độ giảm chỉ còn 8-9 độ C, nước thì lạnh như đá nên chỉ lau qua người rồi đi ngủ thôi.
Chặng 3: Chinh phục - từ độ cao 2.900 đến đỉnh Fansipan 3.143m
Sau một ngày hôm trước thấm mệt thì đến hôm nay chân cũng đã rã rời, và cung này sẽ xuất phát từ lúc 4h sáng, trời tối và mọi người phải dùng đèn pin đeo đầu để soi đường, càng lên cao không khí càng loãng nên sẽ hơi khó thở, vì thể lực mình kém nên cung này mình đi rất chậm và thường xuyên phải dừng lại để thở, rất may mắn khi anh Porter cứ động viên rồi lại đứng chờ mình.
Và khoảnh khắc lên đến đỉnh, dù không săn được mây nhưng với sự hô hào của đoàn mà nước mắt mình cứ chảy ròng ròng.
Cảm giác mọi sự cố gắng đã kết thúc tốt đẹp, mình đã làm được điều mà trước giờ mình chưa từng nghĩ có thể làm.
Một lúc nào đó nếu thấy chán đời, hãy đi Trekking. Lúc đó bạn sẽ nhận ra: Leo 15 ngọn đồi bạn còn làm được, thì chẳng có gì là khó cả!
Review và ảnh xinh của bạn Hoàng Ánh Phương (FB)