Trước khi tới Quan Lạn, du lịch biển miền Bắc không bao giờ nằm trong dự tính của mình vì nghĩ rằng những bãi tắm ở đây "kém sắc", không trong và xanh ngắt như ở miền Trung. Tuy nhiên, trải nghiệm rồi mới biết tại sao các cụ nhà ta lại răn dạy “đi một ngày đàng, học một sàng khôn" bởi cảnh sắc của hòn đảo này đã phá bỏ mọi lớp phòng ngự tư duy bấy lâu nay của mình để thốt lên câu "đẹp quá trời ơi".
Di chuyển
Chiều đi từ HN tới cảng mình đặt xe trên app vì dễ sử dụng và theo dõi, có mã giảm giá, nhiều hãng xe lớn có trên app, nhân viên hỗ trợ 24/7. Mình đi xe Limousine chuyến 3h sáng để khi tới cảng là vừa kịp giờ lên tàu với giá 270k. Mình phải chờ 1 tiếng xe mới tới đón, tuy nhiên chú lái xe nhiệt tình và vui vẻ nên cũng không khó chịu gì cả. Xe đi nhanh và êm, khoảng 6h30 tới cảng Cái Rồng.
Tàu từ cảng ra Quan Lạn, chị chủ nơi mình nghỉ là Sơn Đông Hotel đặt giúp với giá 200k/chiều. Lên tàu lúc 7h30 đến khoảng 8h hơn là ra tới đảo. Xuống tàu chị chủ nhà nghỉ gọi xe điện đưa mình tới tận cửa với giá 30k. Giá thuê xe máy là 200k/ngày.
Chỗ ở
Về chỗ ở, mình ở Sơn Đông. Hữu duyên biết đến chị chủ hotel qua 1 cmt trên Tiktok, ngay từ những tin nhắn đầu tiên chị đã rất nhiệt tình hỗ trợ. Vì đi 1 mình nên chị sắp xếp cho từ A-Z, vé xe, vé tàu, chỗ nghỉ, xe máy,... Cũng đi du lịch "kha khá" nơi nhưng đây là lần đầu mình gặp người nhiệt tình như thế, điều này cũng để lại cho mình những ấn tượng rất tốt về người dân trên đảo. Không chỉ vậy, tới nơi chưa lấy được xe máy chị còn đèo đi ăn sáng và mua nước cho mình nữa.
Không chỉ hỗ trợ nhiệt tình trong việc đi lại, bữa nào chị chủ cũng hỏi mình ăn uống chưa để đặt đồ giúp, không ngại chị mời cơm luôn. Cảm giác đi du lịch nhưng gặp người nhà vậy! Cực kì mến khách.
Ăn uống
Đồ ăn trên đảo không quá đa dạng, các món chủ yếu là bún hải sản, cơm rang hải sản, cơm bình dân, bún đậu, lẩu... Sau khi thử vài quán ăn ở đây thì mình thấy đầy đặn, vừa miệng và giá hợp lý nhất là quán Thiết Huệ (các chú lái xe và chị chủ nhà đều giới thiệu sang đây), qua quán này nhất định phải thử cơm rang hải sản vì ngon bá cháy luôn. Ngoài ra còn có quán bán bún đậu đối diện Thiết Huệ rất nhiều topping, mình ăn khỏe nhưng cũng phải cố lắm mới hết một suất.
Ngoài ra, mình cũng thử ăn cơm rang ở quán được review nhiều nhất tiktok nhưng quá tệ, chưa ăn ở đâu tệ vậy luôn, cơm nát, xúc miếng cơm lên dầu nhỏ giọt hết muốn ăn. Quán nóng, không gian bí bách, mùi ám hết vào quần áo.
Bên cạnh đó buổi sáng sẽ có nhiều quán bán bún và cháo lòng, mọi người dậy sớm xem chợ Quan Lạn rồi đi ăn sáng, ra biển ngắm bình minh là vừa đẹp.
Ngoài những món chính thì còn có đồ ăn vặt, ngày mình đóng họ 2 đến 3 cữ ở quán Cherry Coffee. Chè ở đây khá ổn, recommend mọi người món chè xoài (vì mình thích món này nhất). Các món nước ép cũng rất chất lượng, ở khu du lịch nhưng giá cả thấp hơn các quán ở HN.
Còn một điều nữa mà mình luôn quan sát mỗi khi du lịch đó là người dân bản địa. Người dân ở đây đặc biệt nhiệt tình, thân thiện và hoà đồng. Không biết gì cứ hỏi mọi người trên đảo, ai cũng thoải mái (ít nhất là cơ số người mình gặp). Trên đảo cũng an toàn, để xe cả chìa khoá trên đường cũng không sợ ai lấy, vì có lấy cũng không biết mang đi đâu tẩu tán.
Địa điểm check-in
Bãi tắm Robinson là nơi đầu tiên mình đến check in. Đầu mùa nên quán xá đang tu sửa, khi vào mua sẽ có cả cf, nước ép và đồ ăn. Bãi này mình đánh giá là đẹp nhất ở cả Quan Lạn và Minh Châu. Bãi tắm nhiều đá nhưng dễ di chuyển, thềm khá nông và an toàn. Nơi đây mang vẻ đẹp hoang sơ, nhẹ nhàng nhưng hoàng hôn hơi ngược chiều chụp ảnh.
Bãi tắm tiên: Bãi này không có trên map, bãi trên maps ở gần Robinson tuy nhiên bãi đó không có gì cả). Bãi này có đá tuy nhiên di chuyển khó hơn Robinson, ít người check in hơn nên qua đây chụp sẽ thoáng đãng, có ảnh đẹp mang về.
Dòng sông đôi bờ cát trắng: Địa điểm này theo một số du khách đánh giá là không quá ấn tượng. Mình cũng mò vào sâu bên trong chút để tìm thêm góc đẹp. Trên đường tới bãi Robinson mọi người có thể ghé qua một chút.
Đồi vô cực: Đi xe lên đồi và đi bộ khoảng 600m là tới đỉnh đồi. Trên đây có quán chỉ bán một loại nước duy nhất là nước quả thanh mai. Ở đây có 2-3 góc check in khá đẹp, view đồi và phía dưới là bãi biển Quan Lạn. Nếu muốn thay đổi góc chụp thì mình nghĩ nên tới đây.
Đồi cát trắng: Đây là tên mình tự nghĩ chứ thực ra góc này không có tên. Địa điểm này gần cảng Minh Châu, đi từ phía Quan Lạn ra Minh Châu nằm ở phía tay trái, mọi người để ý ven đường sẽ thấy. Mình có xem mấy bạn review nhưng chưa thấy ai chụp ở đây, mọi người có thể ghé qua xem thử.
Eo Gió: Một mình đi xe ôm lên đây mất 50k & 10k tiền gửi xe. Bạn nam cứng tay lái có thể đi xe số lên vì đường chỉ khó đi ở dốc đoạn đầu. Các bạn nên lên đây vào lúc sớm hẳn hoặc muộn hẳn (săn bình minh và hoàng hôn) vì nếu đi khoảng giữa trời nắng, mặt trời đứng bóng chụp ảnh không đẹp. Phía trên đỉnh núi khá nguy hiểm, phải có người chụp hộ vì không đặt tripod được. Bên dưới còn một chỗ check in nữa là bãi đá, nhiều rêu và trơn nên mọi người hãy cẩn thận.
Eo biển Minh Châu: Một góc check in đặc trưng khi tới biển. Nhìn chỗ này người ta dễ liên tưởng tới những bãi biển trong miền Trung. Đi qua biển báo bãi Minh Châu 1 đoạn sẽ thấy đường eo biển này.
Nhà cổ: Trên Quan Lạn có một vài ngôi nhà cổ được xây dựng vào khoảng đầu những năm 1900. Chủ nhà cũng khá thoải mái nên mọi người muốn xin chụp ảnh thì cứ nhẹ nhàng hỏi bác một câu nhé.
Tổng kết: Đây là chuyến đi mang trải nghiệm “nhẹ nhàng” nhất từ đầu năm tới giờ của mình. Nếu mọi người có ý định tìm một nơi thổi bay phiền muộn, gánh nặng và âu sầu thì không gì thích hợp hơn nguồn năng lượng biển cả của Quan Lạn. 30/4 vào đúng mùa đẹp nhất của Quan Lạn rồi, xách vali đi chơi thôi mọi người ơi.
Review và ảnh của bạn MaiLinh Tran (FB)