Phượt Điện Biên | Cô Thiếu Nữ Đang Thì Xuân Sắc

  Mình biết đến Điện Biên trong một lần đi phượt Hà Giang cùng bạn bè, có anh trưởng nhóm hỏi mình là “đã bao giờ đi phượt cung phía tây của Tây Bắc chưa?”, mắt mình tròn xoe hỏi đó là nơi nào. Vì trong ý nghĩ của mình lúc đó Tây Bắc chỉ có Mộc Châu, Sapa, Cao Bằng và Hà Giang…

Phượt Điện Biên
  Điện Biên đón mình sau 10 tiếng nằm trên xe đi từ sân bay Nội Bài. Điện Biên vừa kiểu ẩm ướt đặc trưng của Tây Bắc vừa lạnh u ám như Tây Nguyên, nhà cửa xây kiểu mới giải phóng mấy chục năm chưa đổi mới.
  Tụi mình được các anh bên tour đón trước cổng văn phòng, làm quen, vệ sinh cá nhân và thay đồ để chuẩn bị xuất phát lúc 6h sáng. Còn nhớ lúc vừa xuống taxi, các anh thấy 2 đứa mình vác 3 cái vali to đùng, 2 cái giỏ ú nụ đã thốt lên “cái này là đi nghỉ dưỡng chứ đi du lịch gì”. Bonus thêm lúc mình mang cái đầm maxi các anh cứ hoảng hốt kêu lên không an toàn và bất tiện.
Điện Biên - ngày trở lại
  Đây đã là lần thứ 4 mình đi Tây Bắc rồi, nên khung cảnh từ thành phố đến các huyện với mình cũng ko có gì đặc sắc lắm, còn Trình Đặng thì cứ xuýt xoa trước sự hùng vĩ mênh mông của núi rừng nơi đây, thứ mà xứ biển ngọt ngào của mình không có.
  Ngày đầu tiên của chúng mình vừa háo hức, vừa không quen tiết trời lạnh buốt, vừa bị sốc độ cao đến khó thở, lên đèo rồi xuống đèo. Cả cung đường dài đưa chúng mình từ cảnh này tới cảnh khác, lúc thì cảnh vật như “bức tranh sơn dầu” mà mình đã từng thấy trong sách giáo khoa ở thời của mình, khi thì đồng bằng vun vút một màu xanh của lúa, khi thì những cung đèo sâu thăm thẳm đến mức khó tin, lúc là những ngọn núi cao hùng vĩ gập ghềnh nghiêng mình với những hàng cây cao vút dày đặc lá, lúc thì lại như lạc vào một khu rừng đầy sương không thể nào nhìn thứ gì quá một cây số.
Lịch trình vi vu
  Mọi người có tin vào nhân duyên trong cuộc đời hay không? Mình thì luôn tin vào nhân duyên, và dù tốt hay xấu mình đều đón nhận nó, có lẽ vậy mà Sông Đà cũng đã đón mình bằng ngày nắng thật yên bình nhưng vẫn đủ lạnh để mình ko cảm thấy mệt trong chuyến hành trình này.
  Sau khi đi check-in đèo Pha-đin, tụi mình tiếp tục cuộc hành trình dài đến Tủa Chùa. Vừa đến homestay là trời đã chập choạng tối, cả gia đình bác chủ home là người Thái Trắng, nhìn nhẹ nhàng , khéo léo, nền nã lắm luôn.
  Điểm mà mình sợ đi du lịch Tây Bắc đó chính là toilet có hiện đại sạch sẽ & có máy nước nóng hay không. Lúc được các anh bên tour gửi cho lịch trình báo là tour trải nghiệm ở nhà dân mình lo lắm, nhưng kết quả là mình đã ăn thật ngon món truyền thống của người Thái, tắm thật sạch sẽ với nước hơi ấm (vì trời thật sự lạnh buốt vào ban đêm, nước không thể nào nóng như dưới đồng bằng được), ngủ một giấc thật ngon sau khi uống vài ly rượu Mông Pê với nhà bác chủ home, thức dậy sớm hơn cả anh tourguide.
  Sau khi ăn một tô mì trứng ấm mà bác gái nấu, tụi mình tiếp tục di chuyển về sông Đà từ 8h sáng. Tủa chùa đang trong giai đoạn khai thác du lịch nên có những đoạn đường đang sửa rất bụi bặm, nhưng đi ra khỏi thị trấn & lên đèo cao là khung cảnh sẽ đưa chúng ta đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác.
  Nhìn lại những bức ảnh hay video quay về đoạn đường này, mình chẳng thể nào diễn tả được hết vẻ đẹp của Điện Biên. Tụi mình còn hay nói với nhau là sẽ quay lại Điện Biên vào một năm nào đó lúa chín , để ngắm mâm ngọc mâm vàng, bỏ hết tất cả các điểm khác chỉ đi thẳng tới Tủa Chùa, ở homestay nhà chị Pưng và ăn món Thái, ở nhà anh Dành bên ven cầu sông Đà hùng vĩ và ăn cá sông Đà, dành thật nhiều thời gian để ngắm cảnh vật nơi đây.
  Nói tới đây, mình nhớ Điện Biên quá chừng!
Review và ảnh chi tiết của bạn Minh Trương (FB)