Lần Đầu Tiên Xuyên Việt Một Mình

  Vừa rồi mình đã có chuyến đi xuyên Việt ở tuổi 25 sau hơn một năm ấp ủ. Trước đó mình cũng chưa từng đi xuyên Việt hay đi phượt đường dài nhiều ngày với ai cả.

Thời gian
  16 ngày cuối tháng 9 đầu tháng 10. Chắc có người sẽ thắc mắc tại sao lại đi khoảng thời gian mưa bão này?
  Đoạn này tâm sự xíu. Thì là do mình đang rảnh khoảng thời gian này và ban đầu dự định đi miền Bắc ngắm lúa, ngắm núi, ngắm non. Bao nhiêu sự háo hức chuẩn bị, mong chờ, mua vé máy bay, gửi xe máy ra Hà Nội đủ hết cả rồi.
  Nhưng cuộc sống mà, đâu có lường trước được điều gì. Ngày mình có lịch bay thì cũng là ngày bão Yagi vào đất liền. Và hoàn lưu sau bão thì mọi người cũng biết rồi đó. Không thể tiếp tục chuyến đi nhưng cũng không thể bỏ hết mọi tâm sức, tiền bạc vất vả kiếm được. Mình quyết định đổi hướng đi từ Hà Nội về Bến Tre, vì đằng nào chiếc xe máy mượn của mẹ cũng đã nằm yên vị ngoài Hà Nội. Rồi mình dời lại 10 ngày sau, đến ngày bay ra thì tin bão số 4 lại sắp vào miền Trung. Đúng kiểu bị bão dí luôn á. Nhưng vì cập nhật tình hình liên tục mỗi ngày, thấy bão cũng không quá lớn, mình ra Hà Nội chơi ít hôm và đi tour du lịch kết hợp thiện nguyện ở Mù Cang Chải chờ bớt mưa ở miền Trung mới bắt đầu hành trình.
  Trộm vía khi mình đi qua khu vực bắc và 1 phần trung miền Trung không gặp mưa ngày nào, về tới Bình Định mới gặp mưa nhưng không đáng kể, bộ áo mưa chống lạnh mua còn chưa có dịp sử dụng đúng nghĩa, chỉ mặc được 5p ở Đà Lạt lúc đi chơi và một hai lần mưa không quá to nên mặc áo mưa nilon.
Các tỉnh TP đã đi qua
  Hà Nội, Hà Nam, Hoà Bình, Thanh Hoá, Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên Huế, Đà Nẵng, Quảng Nam, Quảng Ngãi, Bình Định, Phú Yên, Khánh Hoà, Lâm Đồng, rồi từ Đồng Nai về thẳng Bến Tre.
Tổng quãng đường đã đi - hơn 2700km
  Thay nhớt 2 lần, không gặp sự cố xe máy và giao thông (à chỉ có một lần kiểm tra giấy tờ ở Tiền Giang).
Một vài điều lưu ý trong chuyến đi
  Trước khi đi mình đã bảo trì xe, thay nhớt, thay vỏ đầy đủ. Mình không chuẩn bị đồ sửa xe máy vì thấy mình sẽ không đi các địa điểm quá hẻo lánh cũng như chưa có kinh nghiệm sửa xe. Nhưng tốt nhất thì vẫn nên biết một chút và chuẩn bị khoản này nếu chuyến đi dài hơn và đi nhiều nơi hơn. Mình cũng đã nằm vùng và tham khảo vài hội nhóm đi phượt cũng như những người đi xuyên Việt, đặc biệt là các bạn nữ. Nên mình luôn về chỗ nghỉ trước khi trời tối. Có 2 3 hôm mình đi về muộn vì điểm mình đến là ở khu vực đông dân cư, TP lớn nên mới đi như vậy. Đồ đạc cũng cố gắng đem ít nhất có thể, đủ dùng. Thiết bị quay chụp thì mình chỉ có chiếc iphone, watch và chân máy.
  Phòng nghỉ mình có thể đặt online trên app hoặc xem google map xung quanh vị trí dừng nghỉ và đặt trực tiếp vào tối hôm trước hoặc trưa hôm đó. Về khoản ăn uống thì do không quá đam mê ẩm thực nên chủ yếu chỉ ăn đủ bữa ở một số quán trên đường đi hoặc tìm trên Google Maps.
Nơi ấn tượng nhất
  Có lẽ là động Phong Nha - Kẻ Bàng. Đúng là di sản thiên nhiên thế giới. Cũng ở đây mình quen được 2 anh chị ở Đà Nẵng vô cùng thân thiện và dễ thương.
Một vài kỷ niệm khó quên
  Chạy đường ven biển từ Quảng Ngãi qua Bình Định lúc trời tối, vắng hoe mà xe sắp hết xăng, tưởng đâu đi vậy là chill mà trời sập tối nhanh quá, đi qua các đồi cát và dương rồi nghĩa địa sợ muốn chết, có đoạn còn không có đèn đường hoặc đèn chưa sáng. Mang dép leo núi cô Tiên ở Nha Trang và quen được 2 em trai rất là nhiệt tình, dẫn mình xuống núi rồi còn dẫn đi ăn. Đi qua biên giới Việt Lào và thử ăn một vài món ăn Lào. Hẹn gặp người chị quen nhau qua lớp học Anh Văn online, lần đầu mình có một mối quan hệ như vậy luôn. Được mời ăn ốc nhảy ở hang Yến, Quảng Ngãi, gặp một người chị cũng chạy xe máy từ SG về đây. Đón bình minh ở home sát biển ở Bình Định, săn mây ở Quảng Trị một cách ngẫu nhiên…
Điều nuối tiếc nhất
  Lần đầu đi một mình và dài ngày, cũng như chưa tham khảo kĩ các địa điểm tại các tỉnh nên còn vài nơi về mình mới biết. Cũng chưa tập được thói quen ngủ sớm dậy sớm nên chưa bắt trọn các khoảnh khắc hoàng hôn bình minh, cũng như việc hay chạy xuyên trưa khá là buồn ngủ. Thời gian không quá nhiều nên mình chưa thực sự trải nghiệm được cuộc sống và văn hoá ở các tỉnh.
  Nói chung đi một mình cũng lắm lúc sợ này sợ kia, nhưng cũng có điều thú vị và niềm vui riêng. Mình phải tự lo hết mọi thứ cho bản thân. Tự sắp xếp lịch trình, tự ăn, tự chơi, muốn làm gì thì làm, muốn đi như thế nào thì đi. Mình cũng sẽ tiếp xúc, quen biết với những người mới, để biết rằng xung quanh mình không chỉ có những điều tiêu cực mà còn tồn tại rất nhiều điều tốt đẹp, dễ thương. Mình bước ra khỏi vùng an toàn một chút, không dựa dẫm phụ thuộc vào ai, tự tận hưởng những điều mình muốn. Nếu có bạn đồng hành, điều đó rất tuyệt vời. Nhưng nếu chỉ có một mình, mình vẫn làm được.
  Cảm ơn cha mẹ đã không phản đối, cảm ơn người đã ủng hộ, dõi theo và lo lắng cho mình rất nhiều thứ, cảm ơn những người bạn cũ biết và quan tâm mình trong hành trình này, cảm ơn những người bạn mới quen đã giúp đỡ mình dọc đường đi.
  Tuy có lúc đã nghĩ mình đi như vầy để được gì, chỉ để checkin rồi nhận lấy mệt mỏi thôi hay sao? Rồi lỡ có chuyện gì không may xảy ra… Nhưng rồi mình vẫn quyết định đi tiếp vì mình vẫn thích và muốn đi. Bên cạnh đó, có những chuyện xảy ra ngay lúc ấy đã cổ vũ mình. Người khác đi được thì mình cũng đi được. Và rồi mình đã làm được. Mình sẽ lại đi tiếp ở những hành trình khác. “Vì đất nước mình còn lạ, cần chi đâu nước ngoài”.
Review và ảnh xinh của bạn Khánh Ngọc (FB)