Một ngày u mê tại Hồ Baisha / "kỳ quan của sa mạc" tại Nam Tân Cương. Một viên ngọc sáng nhất trên Cao nguyên Pamir.
Nhà mình đã dành gần 1 tháng du lịch xuyên Bắc - Nam Tân Cương, được trải nghiệm qua các điểm, cung đường và đây cũng là điểm cuối cùng để chuẩn bị hành trình quay lại Urumqi để bay về Việt Nam, đã dành trọn vẹn một ngày tại đây, cùng ngắm nhìn toàn cảnh mặt hồ, đón ánh nắng, và đón những cơn mưa bất chợt, những cơn gió mát lạnh thổi qua, được nhìn những cơn mưa lớn ở bờ bên kia khi bên này vẫn đang nắng vàng.
Ví như Thiên đường trên trái đất còn sót lại ở Pamirs. Gió mát từ đỉnh Muztagh rải cát ngọc xuống biển xanh. Đây là thiên đường bị bỏ lại hàng trăm triệu năm trước.
Cre: Mạc Kỳ Như