Chúng mình đến Thèn Pả (Hà Giang) dưới cái nắng vàng ươm. Mặc dù có vị trí địa lý đắc địa tương tự Lô Lô Chải, cùng nằm dưới chân cột cờ Lũng Cú nhưng Thèn Pả phát triển du lịch muộn hơn. Có lẽ cũng bởi vậy, ngôi làng nhỏ thêm tĩnh lặng giữa núi rừng, thoảng nghe tiếng chim hót vọng từ xa, tiếng dệt vải lanh, tiếng trẻ con nô đùa cười khanh khách dưới cái nắng vàng ươm của một ngày cuối tháng 8. Hòa với thanh âm du dương của núi rừng là điệu múa khèn truyền thống của người Mông do những nghệ sĩ nhỏ tuổi trong làng biểu diễn.
Dịu dàng làm sao khi sáng sớm, mình sẽ được đánh thức bởi ánh nắng mặt trời, tiếng gà gáy báo hiệu ngày mới chứ không phải tiếng còi xe inh ỏi nơi phố thị. Khi sống giữa thành phố, mình chỉ có thể tìm hiểu về cuộc sống của người Mông ở vùng cao qua sách, báo và hình dung trong trí tưởng tượng mơ hồ. Nhưng khi đến Thèn Pả, mọi thứ trở nên rõ nét và sống động, đơn sơ nhưng đầy cảm giác thi vị để chậm rãi khám phá.
Cre: Hiếu Nguyễn Trần