Tôi không rõ đã tới Hội An bao nhiêu lần, nhưng chỉ biết là hiện tại tôi nhớ nó rất nhiều.
Tôi từng dạo phố trong một cơn mưa rả rích, cũng từng bắt gặp màu nắng tuyệt vời và gió thì thổi ngược, gió làm tóc hây hây bay dưới ánh hoàng hôn vàng ngọt.
Có nhiều người cũng gợi ý tôi đi Hội An mỗi khi thấy tôi buồn sầu. Tôi không hiểu tại sao họ lại nghĩ vậy, nhưng thật kỳ lạ là tôi cũng từng nghĩ tới việc đi khỏi phố thị này để được vài ngày khoan thai chậm rãi sống ở phố Hội…
Cre: Huỳnh Ngọc Duy Nguyên